Một vị Pháp sư hứng khởi trong tu viện luôn nghĩ: Vì mọi sự đều như mộng, làm hay không làm thì mọi việc đều như nhau, vậy tại sao lại quá coi trọng nó!
Một ngày nọ, vị sư già đến tu viện và nhìn thấy một chậu hoa giả trên bàn. Những bông hoa được bao phủ bởi những giọt nước nhân tạo trong suốt như pha lê. Nhà sư chỉ vào bông hoa và hỏi sư phụ: Những giọt nước này là thật hay giả?
Pháp sư trả lời: Giả!Chưa đầy một phút, nhà sư lại hỏi: Những giọt nước này là thật hay giả?
Thầy giật mình và trả lời lại: Thưa Thầy, đó là sai!
Chưa đầy một phút, nhà sư lại hỏi: Những giọt nước này là thật hay giả?
Sư phụ như chìm trong sương mù, nhưng vẫn đáp: Sư phụ, những giọt nước này là giả!
Nhà sư mỉm cười nói: Đồ giả cũng giống như đồ thật!
Sau khi nghiên cứu một thời gian dài, Hòa Thượng chợt ngộ: Dù tất cả pháp đều là huyễn, Bồ Tát vẫn thực hành Phật sự trong mộng; dù là “giấc mơ” nhưng anh vẫn phải đối xử với mọi việc như hiện tại.