Những năm gần đây, thành phố cổ Bảo Định không có gì hơn ngoài cái nóng thiêu đốt của mùa hè. Để giải nhiệt, người ta đã thử mọi cách: thổi quạt, bật điều hòa, đi siêu thị, bể bơi, v.v.. Ngày đẹp trời, có rất nhiều nơi tôi có thể đi;khó khăn nhất là những đêm dài, khi nhiều nơi đóng cửa.
Nhìn lại vào thời điểm này, các quảng trường lớn nhỏ khác nhau nằm ở góc phố đều chật kín người, tự nhiên trở thành thiên đường cho người dân thành phố cổ nghỉ hè.Quảng trường sáng sủa trong suốt tràn ngập những luồng gió tự nhiên thổi vào, mang đến cho người ta một chút mát mẻ.Trong sự mát mẻ này, mọi người đang tận hưởng tiếng cười của chính mình.Có quả còn bay tới bay lui, có quả cầu bay, có quả cầu ca vang, có quả cầu nhảy múa nhẹ nhàng, có quả cầu đang mua bán những món hàng lặt vặt... Tất nhiên, cũng có những đôi nam nữ yêu nhau trong rừng dưới ánh trăng.Ngày xửa ngày xưa, vợ chồng tôi là một trong những cặp vợ chồng đó.Chúng tôi gặp nhau ở Quảng trường Nhân dân vào đầu mùa hè; vì chúng tôi làm việc và sống ở ngoại ô phía đông và phía tây nên hầu hết câu chuyện tìm hiểu nhau đều diễn ra ở Quảng trường Học viện Quân sự vào những đêm hè.Vào cuối mùa hè, khi cái nóng vẫn còn kéo dài, cuối cùng chúng tôi đã quyết định gắn bó với nhau suốt đời tại quảng trường học viện quân sự.
---- Bài viết được lấy từ Internet, trên trang văn bản còn có nhiều bài viết đẹp hơn!