Chớp mắt đã mười ba năm kể từ ngày tôi giải ngũ. Ngày 1/8 hàng năm, ngày Quân đội, tôi thường nghĩ đến những người đồng đội trong doanh trại đã quan tâm giúp đỡ tôi. Khi tôi cảm thấy chán nản và chán nản, người đội trưởng đã chân thành khai sáng và giúp đỡ tôi huấn luyện, và người đội trưởng đã dạy tôi cách đối phó với những thất bại và thất bại, đã giúp đỡ tôi rất nhiều và quan tâm tỉ mỉ. Những người hướng dẫn của Hoài... Những hình bóng quen thuộc đó hiện lên rõ ràng trong tâm trí tôi. Từng mảnh đời trong trại quân sự vẫn sống động như ngày hôm qua. Mở ra cánh cửa ký ức, những cảnh tượng đẹp đẽ, khó quên của tuổi trẻ dần hiện ra trước mắt tôi.
Ngày nay, những người đồng đội cũ đã chia tay, nghỉ hưu từ lâu và trở về chỗ cũ, bận rộn trong thế giới rộng lớn hơn đó.Khi nghĩ đến họ, tôi sẽ một mình đi học trong đêm khuya, mở cuốn album ảnh quân đội mà tôi đã sưu tầm bao năm, tự an ủi mình bằng cách hồi tưởng và đọc cuốn album ảnh.Tôi luôn nghĩ đến những người đồng đội thân thiết đã cùng tôi luyện tập và chiến đấu, những nụ cười hồn nhiên, ấm áp đó. Tôi đã mất liên lạc với nhiều đồng đội của mình.Trong nhiều trường hợp, không phải là tôi không nhớ được những người đồng đội của mình mà là tôi không thể quên được họ.Bởi tuổi trẻ như lửa của chúng ta dù 3 năm, 5 năm, 8 năm, 10 năm hay lâu hơn đều đã cống hiến cho doanh trại quân đội.Trại làm bằng sắt, quân lính là nước chảy.Cuộc đời binh nghiệp là điểm dừng chân đầu tiên trong cuộc đời tôi từ trường học đến xã hội. Tôi lớn lên từ một thanh niên ngu dốt trở thành một người lính có phẩm chất, từ tuổi trẻ đến trưởng thành, từ tổn thương đến mạnh mẽ, từ trách nhiệm và trách nhiệm.Mỗi người có một quỹ đạo cuộc sống khác nhau và những người khác nhau chọn những trải nghiệm sống khác nhau. Tôi tự hào vì có được lịch sử là một người lính trong đời mình. Tôi tự hào vì có được trải nghiệm khó quên này trong đời.Trải nghiệm này là một loại trải nghiệm và một loại của cải, nó đồng hành và ảnh hưởng đến sự trưởng thành của tôi. Khi đối mặt với công việc, sự nghiệp mới, tôi sẽ không bao giờ bỏ cuộc hay bỏ cuộc mà vững vàng tiến về phía trước theo đúng phương hướng và mục tiêu đã xác định...
Tuổi trẻ rực lửa, những năm tháng vàng son. Năm tháng trôi qua, đồng đội của chúng ta bị chia cắt ở những nơi khác nhau.Những tiếng kèn hùng vĩ quen thuộc và những bài hát quân sự ồn ào mà chúng ta từng nghe chắc chắn sẽ kết nối trái tim chúng ta chặt chẽ và trở thành những kỷ niệm đẹp nhất trong cuộc đời.
----Bài viết lấy từ Internet / Yêu đời, lời yêu (text station www.wenzizhan.com)